Cho đến nay đã có 19 FIFA World Cup, và 18 người khác nhau đã nâng cao chiếc cúp này trên cương vị HLV trưởng.
Điều này nghĩa là một trong số họ đã giành được nó hai lần, và đáng ngạc nhiên khi ông xuất hiện nổi bật trong danh sách này: 20 huấn luyện viên World Cup xuất sắc nhất mọi thời đại.
Đây là danh sách những người đỉnh cao nhất, có nghĩa là không có sự chênh lệnh lớn giữa những HLV đã hướng dẫn đội của họ đến với vinh quang quốc tế.
Nhưng chúng tôi cũng đã bao gồm một cặp HLV chưa bao giờ vô địch World Cup, mặc dù cả hai đã gần chạm đến cúp vô địch. Và chúng ta sẽ bắt đầu với họ.
20. Henri Michel

Chặng đường đến trận chung kết World Cup 1986 của đội truyển Pháp của Henri Michel hết sức gập gềnh. Cuối cùng, họ đã thất bại. Sau khi bất bại vượt qua vòng bảng, Les Bleus đã hạ gục Ý và Brazil trước khi thua Tây Đức ở vòng bán kết.
Nhưng hành trình World Cup của Michel chưa kết thúc ở đó. Năm 1994, ông trở lại giải đấu với tư cách là huấn luyện viên của Cameroon, và năm 2006, đội bóng Bờ Biển Ngà của anh ấy đã dễ dàng vượt qua Bảng Tử thần – đánh bại Serbia và Montenegro ở Munich.
19. Rinus Michels

Giống như Michel, Rinus Michels chưa bao giờ vô địch World Cup, nhưng ông đã suýt chạm đến cúp vô địch vào năm 1974 khi đội bóng Hà Lan đầy ngôi sao của ông, bao gồm Johan Cruyff, Johan Neeskens và Johnny Rep, thua Tây Đức 2-1 trong trận chung kết tại Munich. Điều ấn tượng là, Michels đã có thể chuyển mô hình bóng đá tổng lực của Hà Lan từ Ajax sang sân đấu quốc gia – một di sản vẫn còn nguyên vẹn cho đến ngày nay.
18. Alberto Suppici
Không có nhiều thông tin về huấn luyện viên đầu tiên vô địch World Cup. Nhưng Alberto Suppici, người chơi cánh trái ấn tượng trong những ngày còn thi đấu, nổi tiếng là một người kỷ luật cao – ví dụ như một huấn luyện viên sẽ đuổi một cầu thủ vì phạm giờ giới nghiêm. Năm 1930, trang phục Uruguay của Suppici đăng cai và sau đó giành chức vô địch World Cup đầu tiên, đồng thời bảo vệ huy chương vàng Olympic 1928.
17. Marcello Lippi

Thời kỳ Marcello Lippi dẫn dắt đội tuyển Ý chia thành hai thái cực. Năm 2006, đội tuyển Azzurri của ông đã thể hiện khả năng chiến thắng đẹp mắt (với Đức), gây tranh cãi (với Australia) và mọi thứ nằm giữa hai thái cực đó. Họ cũng đã vượt qua chấn thương của Alessandro Nesta trên đường đến World Cup lần thứ tư của nước này. Tuy nhiên, 4 năm sau, chiến dịch của Ý là một thảm họa khi không thể vượt qua vòng bảng tại Nam Phi.
16. Aime Jacquet

Aime Jacquet là một trong những HLV may mắn được hưởng lợi từ sự hiện diện của một thiên tài thực sự. Năm 1998, Zinedine Zidane đang ở phong độ đỉnh cao, và sau khi dẫn dắt đội tuyển chiến thắng trong trận bán kết với Croatia, chính ông đã áp dụng những thăng hoa đó trong chiến thắng chung cuộc 3-0 trước Brazil.
Đội hình của Jacquet là đối tượng để học hỏi vào mùa hè năm đó, ông cũng giữ niềm tin vào trung vệ Stephane Guivarc’h, người sẽ chỉ chơi tổng cộng 14 lần cho Les Bleus.
15. Aymore Moreira
Nếu Jacquet được hưởng lợi từ một thiên tài, thì Aymore Moreira cũng có thứ tương tự – một cầu thủ có khả năng tự mình vô địch World Cup, người sau đó đã thực hiện chính điều này. Với việc Pele bị chấn thương, người hùng của Brazil tại World Cup 1962 hóa ra là Garrincha, người mặc dù có một đôi chân khô héo, đã hành hạ các hậu vệ đối phương ngay từ vị trí của anh ấy ở hàng công cánh phải. Đội hình của Moreira cũng bao gồm Mario Zagallo, người sau đó sẽ giành chiến thắng trong giải đấu với tư cách là người quản lý.
14. Cesar Luis Menotti

Nếu Jacquet được hưởng lợi từ một thiên tài và Moreira từ một người có khả năng gánh cả đội, thì Cesar Luis Menotti có được sự xa hỗ trợ bởi một thứ thậm chí còn có ảnh hưởng lớn hơn: toàn lực của đất nước.
Chiến thắng 6-0 của Argentina trước Brazil vào năm 1978 vẫn gây tranh cãi lớn, nhưng Mario Kempes, chứ không phải là một trong những siêu sao của Hà Lan, vẫn người hùng trong trận chung kết Buenos Aires. Menotti cũng giữ vai trò HLV của Albicelestes tại World Cup 1982, mặc dù đội bóng của ông đã bị loại sau những thất bại trước Ý và Brazil ở vòng bảng thứ hai.
13. Vicente Del Bosque

Vicente del Bosque không có khởi đầu quá suôn sẻ trong nhiệm kỳ trên cương vị là là HLV World Cup. Nhưng sau thất bại 0-1 trước Thụy Sĩ tại Durban trong trang phục Tây Ban Nha, ông đã chứng tỏ rằng mình không thể ngăn cản – giành chức vô địch World Cup đầu lần đầu tiên sau chiến thắng 1-0 đầy gay cấn trước Hà Lan tại Soccer City. Trong khi đó, La Roja hiếm khi để thủng lưới vì del Bosque đã áp dụng lối chơi bóng đá tại Barcelona cho đội tuyển quốc gia của ông.
12. Carlos Alberto Parreira

Carlos Allberto Parreira bén duyên với World Cup từ năm 1994. Mùa hè năm đó, đội tuyển Brazil của ông đã giành được danh hiệu thứ tư cho đất nước — nhờ anh hùng Romario. Nhưng vào năm 2010, ông đảm bảo Nam Phi có thể cạnh tranh tại World Cup của họ (một điều không khác gì một phép màu), nơi họ thua cuộc trước Pháp và chỉ bị loại ở vòng loại 1/8 do chênh lệch bàn thắng. Và giờ ông đã trở lại – với tư cách là trợ lý cho Luiz Felipe Scolari tại giải đấu năm 2014 ở quê nhà.
11. Luiz Felipe Scolari

Ở thời điểm này, Luiz Felipe Scolari được mệnh danh là người Teflon của Brazil. Không có gì có thể dính vào ông. Tuy nhiên, thật dễ dàng để quên rằng đội tuyển Brazil đầu tiên của ông đã phải đấu tranh rất khó khăn chỉ để giành quyền tham dự World Cup 2002, mặc dù ở Hàn Quốc và Nhật Bản, những người như Ronaldo và Rivaldo đã cùng nhau có một giải đấu đáng nhớ với đỉnh cao là chức vô địch thứ năm. Giờ thì Scolari đã trở lại – được giao phó không gì khác ngoài chức vô địch World Cup trên sân nhà.
10. Vicente Feola
Vicente Feola đã làm theo lời khuyên từ các huấn luyện viên, nhà thần bí học và mọi thứ liên quan, nhưng tại World Cup 1958 ở Thụy Điển, ông cũng can đảm ném Pele, khi đó mới chỉ 17 tuổi, vào đống lửa. Niềm tin của ông đã được đền đáp nhiều lần. Sau khi ghi bàn vào lưới của Xứ Wales ở vòng tứ kết, Pele đã lập hat-trick vào lưới đội tuyển Pháp ở bán kết và sau đó lập cú đúp vào lưới nước chủ nhà đưa Brazil lần đầu tiên vô địch World Cup.
9. Juan Lopez Fontana
Di sản của Juan Lopez Fontana chính là chức vô địch World Cup của Uruguay tại đất nước Brazil cuồng bóng đá. Đây là World Cup duy nhất không có vòng loại trực tiếp theo thể thức thông thường, tuy nhiên, giải đấu kết thúc với cuộc đọ sức với nước chủ nhà, đội tuyển vừa đánh bại Thụy Điển và Tây Ban Nha với điểm số 13-1. Uruguay cần chiến thắng – một trận hòa sẽ là vô ích đối với họ – và đội bóng của Fontana đã vượt qua, giành chiến thắng 2-1 tại Maracana nhờ bàn thắng của Alcides Ghiggia.
8. Sepp Herberger
Nếu đội tuyển Uruguay của Juan Lopez Fontana đánh bại một đối thủ ở chiếu trên để giành chức vô địch World Cup, thì đội tuyển Đức của Sepp Herberger đã đánh bại một đối thủ được ưu ái hơn rất nhiều. Bị Hungary vùi dập 8-3 trong trận đấu thứ hai của giải đấu năm 1954, Tây Đức có vẻ chắc chắn sẽ thua trận chung kết năm đó chỉ vài tuần sau đó.
Nhưng Herberger, người đã chứng kiến cơn mưa đổ xuống ở Bern, đã có ý định trang bị cho các cầu thủ của mình những chiếc đinh tán gắn dưới đế giày, và Tây Đức chuẩn bị sẵn sàng cho trận chiến quan trọng. Họ đã giành chiến thắng 3-2 trước Magical Magyars – Helmut Rahn ghi hai bàn tại Sân vận động Wankdorf.
7. Alf Ramsey

Trên lý thuyết, đội tuyển Anh không phải là đội bóng xuất sắc nhất tại World Cup 1966. Bồ Đào Nha, dẫn đầu bởi chín bàn thắng của Eusebio, là một ứng cử viên nặng ký, cũng như đội tuyển Tây Đức của Helmut Schon. Nhưng Ngài Alf Ramsey đã giúp Tam Sư vượt qua mọi trở ngại mà họ phải đối mặt tại World Cup trên sân nhà, và sau chặng đường khó khăn đến trận chung kết đòi hỏi chiến thắng một bàn thắng trước Argentina và Bồ Đào Nha, đội bóng của ông đã sẵn sàng đối đầu với Đức. Họ thắng 4-2 sau hiệp phụ – nhờ có ba bàn thắng của Geoff Hurst.
6. Mario Zagallo

Mario Zagallo đã vô địch World Cup ba lần – hai lần với tư cách là cầu thủ (vào năm 1958 và 1962) và một lần với tư cách là huấn luyện viên, vào năm 1970. Đội bóng mà ông ấy dẫn dắt có thể là đội bóng vĩ đại nhất từng đứng trên sân bóng. Ba chiến thắng trong ba trận đấu ở vòng bảng đã đưa Brazil của Zagallo vào vòng tứ kết ở Mexico, nơi họ đánh bại Peru với tỷ số 2-1. Sau đó, họ loại Uruguay tại Guadalajara trước khi giành chiến thắng 4-1 trước Ý trong một trong những trận chung kết đáng nhớ nhất mọi thời đại.
5. Enzo Bearzot
Đội tuyển Ý của Enzo Bearzot không được cho rằng sẽ vô địch World Cup 1982. Brazil là ứng cử viên nặng ký để nâng cao chiếc cúp, và Argentina – với Diego Maradona trong đội hình – cũng có vẻ là một lựa chọn tốt. Nhưng sau một vòng bảng đầu tiên khó khăn chỉ ghi được hai bàn trong ba trận đấu, Azzurri của Bearzot đã tiến vào vòng tiếp theo, nơi họ đã làm nên tên tuổi bằng cách đánh bại Brazil với tỷ số 3-2 tại Barcelona.
Từ đó, đội tuyển này không thể bị ngăn cản, và với Paolo Rossi ghi bàn ở một đầu sân và những người như Gaetano Scirea và Claudio Gentile giữ chân ở đầu sân kia, Ý đã giành chức vô địch World Cup đầu tiên kể từ những năm 1930.
4. Carlos Bilardo

Khi Menotti không thể khai thác tốt nhất Maradona, Carlos Bilardo đã thành công trong việc giúp hàng công phát triển mạnh trên đấu trường quốc tế. Cần có một người quản lý đặc biệt để dẫn dắt một đội không chỉ bao gồm Maradona, mà cả những cầu thủ như Sergio Batista, Jorge Burruchaga và Jorge Valdano, nhưng Bilardo đã làm được điều đó. Với lối chơi xuyên thấu của Maradona, Argentina đã vô địch World Cup 1986 tại Mexico và về nhì năm 1990, vẫn dưới quyền của Bilardo.
3. Franz Beckenbauer

Á quân trước Bilardo năm 1986 là Franz Beckenbauer, người đã vô địch World Cup 1974 khi còn là cầu thủ. Được bổ nhiệm làm HLV trưởng của Tây Đức vào năm 1984, ông đã dẫn dắt các đồng hương của mình vượt qua Maroc, Mexico và Pháp vào năm 1986 trước khi thất bại trong trận đấu với Argentina.
Nhưng 4 năm sau, chính ông đã nâng chiếc cúp vô địch trên cao và Bilardo phải đứng nhìn với vai trò là đội thua cuộc của trận chung kết. Đội bóng Tây Đức vô địch World Cup 1990 đã làm được điều đó bằng cách vượt qua Albicelestes trong một trận chung kết cực kỳ khắt khe về thể chất, nhưng với những cầu thủ như Jurgen Klinsmann và Lothar Matthaus trong đội hình, họ cũng có thể chơi bóng một chút.
2. Helmut Schon

Helmut Schon từng huấn luyện ở hai kỳ World Cup và hai lần đưa Tây Đức vào chung kết. Trong khi đó, đội bóng của ông đã bị loại tại vòng bán kết. Đó là trang phục của Schon đã để thua Anh tại Wembley năm 1966, và 4 năm sau đó, họ thua Ý trong hiệp phụ, bất chấp việc Gerd Muller ghi được hai bàn thắng, trong trận đấu được coi là vĩ đại nhất trong lịch sử bóng đá thế giới.
Nhưng vào năm 1974, một đội hình siêu sao bao gồm Beckenbauer, Paul Breitner, Uli Hoeness và Muller đã nâng cao chức vô địch World Cup ở Munich sau khi đánh bại đội bóng Hà Lan trong trận chung kết.
1. Vittorio Pozzo
Chỉ có một người đàn ông từng hai lần nâng cao chức vô địch World Cup trên cương vị HLV trưởng. Vittorio Pozzo làm được điều đó lần đầu tiên vào năm 1934, khi Giuseppe Meazza, Angelo Schiavio và nước chủ nhà Ý đánh bại Tiệp Khắc 2-1 trong hiệp phụ tại Rome. Bốn năm sau, họ vẫn giữ được chức vô địch của mình, với Meazza một lần nữa dẫn đầu, bằng cách đánh bại Hungary 4-2 tại Paris. Giữa những chiến thắng, Pozzo cũng đưa Ý tới huy chương vàng Olympic năm 1936.
(Nguồn: Bleacher Report)